Từ thành phố Hòa Bình hơn một giờ xe chạy, đi qua thị trấn Mường Khến, lên đèo đá trắng, qua đỉnh Thung Khe trước mắt du khách là toàn cảnh thung lũng thị trấn Mai Châu mờ ảo dưới chân đèo, đẹp như một bức tranh với phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ, cảnh sắc kỳ thú nên thơ của miền sơn cước.
Qua thị trấn Mai Châu không xa là đến Bản Lác, xã Chiềng Châu - một điểm du lịch văn hóa cộng đồng nổi tiếng trong và ngoài nước. Đây là nơi sinh sống của người dân tộc Thái với 5 dòng họ là Hà, Lò, Vì, Mạc, Lộc. Bản Lác đã có tuổi đời trên 700 năm, trước đây dân bản chỉ sống dựa vào nghề trồng lúa và dệt thổ cẩm. Từ những năm 1962 nơi đây đã là điểm tham quan của các đoàn khách quốc tế khi đến Việt Nam do Chính phủ và các Bộ, Ngành trung ương lựa chọn. Sau này, vẻ đẹp tiềm ẩn của bản Lác đã dần được du khách trong nước và quốc tế khám phá. Năm 1993, Ủy ban nhân dân huyện Mai Châu chính thức đề nghị tỉnh Hòa Bình cho phép khách du lịch được nghỉ qua đêm trong bản. Cũng từ đó, cái tên bản Lác đã được nhiều người biết như một “điểm sáng” trên bản đồ du lịch Việt Nam nói chung và của tỉnh Hòa Bình nói riêng.
Bản Lác Mai Châu mùa lúa
Hiện nay ngoài 76 ngôi nhà sàn phục vụ du lịch nằm ở bản Lác ngoài, còn mở rộng thêm bản Lác 2 nằm ở phía trong với các homestay phục vụ nhu cầu nghỉ qua đêm của du khách. Kiến trúc của nhà sàn vẫn giữ được những nét truyền thống nhà sàn cổ của dân tộc Thái, là biểu tượng của sự hài hoà giữa thiên nhiên, đất trời và con người. Nhà sàn ở bản Lác được làm cao ráo, thoáng mát và sạch sẽ bên trong có đầy đủ chăn, đệm, gối được gấp ngăn nắp, gọn gàng sẵn sàng phục vụ khách du lịch. Sát cạnh sàn ngủ - nghỉ là sàn ngồi để ăn cơm và uống trà. Lối sinh hoạt dân dã, ấm cúng phần nào gắn kết những con người lần đầu tiên gặp nhau trở thành thân quen. Một nếp nhà sàn người Thái gọi là "Cộng đồng nhà", đó có thể là một gia đình nhỏ gồm một cặp vợ chồng và con cái hoặc cũng có thể là một gia đình lớn gồm ba, bốn thế hệ cùng chung sống hòa thuận bên nhau.
Bản Lác từ lâu đã trở thành một bản du lịch, ngay dưới gầm sàn các ngôi nhà được dùng làm nơi trưng bày và bán các món hàng lưu niệm, nông sản địa phương. Phía trong đặt các khung cửi để dệt thổ cẩm, từ chỗ chỉ dệt những chiếc khăn, chiếc áo thổ cẩm để mặc, đến nay để phục vụ nhu cầu khách du lịch chị em phụ nữ trong bản đã làm ra nhiều những đồ lưu niệm với hình thức mẫu mã phong phú từ vải thổ cẩm như: dệt khăn, váy áo, vải treo tường trang trí, dây đeo tay và những chiếc túi, chiếc ví xinh xắn, những con thú đang yêu… Đàn ông tron bản thì làm ra những món đồ lưu niệm từ tre, nứa như: cung, nỏ, mõ trâu, tù và, sừng trâu, khèn bè, sáo trúc, phách gỗ nhịp tre...
Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc du khách được hòa mình trong không gian văn hóa của người Thái với điệu xòe, câu ca đằm thắm trong điệu nhạc tình tứ, mê đắm lòng người và cùng những chàng trai, cô gái Thái nhảy sạp. Khi kết thúc một làn điệu, cả chủ và khách lại cùng nhau quây quần để thưởng thức hương vị ngọt ngào của rượu cần ủ bằng men lá rừng. Trong ánh lửa bập bùng, những đôi má thiếu nữ ửng hồng bởi say men rượu và say cả tình người.